25 tháng 2, 2013

Finish Italy !!!


Sau hai tháng “vật vã” tranh cử, các thùng phiếu lần này vẫn tiếp tục đẻ ra một nước Ý hoàn toàn bất ổn. Không ổn định về chính trị đã đành, mà cũng không ổn định về mặt “kỹ thuật nghị viện”, bởi vì với tỉ lệ phiếu quá khích khao (ở thượng viện) giữa liên minh trung tả và trung hữu, và với “quả bom” của “Phong trào 5 sao”, thì khó mà có thể hình dung ra được một giải pháp “kỹ thuật” để có thể có đa số ổn định trong Quốc hội mới.

Thậm chí đã manh nha khả năng là ... nước Ý quay lại bầu cử tiếp (hoặc cho cả Quốc hội, hoặc chỉ bầu lại thượng viện) ... nhưng với điều kiện là Quốc hội mới sẽ phải đưa ra một bộ luật bầu cử mới thay cho bộ luật hiện hành ... vì nếu không thì bầu bán như thế nào đi nữa ... thượng viện cũng vẫn tiếp tục “vô chủ”.

Làn sóng tẩy chai chính trị (antipolitica) đã gần như “triệt tiêu” cả trung-hữu lẫn trung-tả, và đã đưa Phong trào 5 sao lên tận mây xanh (vượt hơn cả mức dự tưởng) ... và cũng đã đưa nước Ý “trở về vòng tay” của Berluconi: dù rằng đảng của Berlusconi mất hơn 15 điểm ở hạ viện so với năm 2008, từ 37,6% xuống còn 22%, nhưng vẫn cho phép Berlusconi tiếp tục là một “chướng ngại vật” trong Quốc hội, nhất là có khả năng áp lực lên Quốc hội mới trong quá trình đi tìm một chính phủ “ổn định”.

Phong trào 5 sao chắc chắn là một người thắng trận, và thắng lớn. Nhưng những đại biểu của phong trào này sẽ phải đối đầu ngay lập tức hàng loạt vấn đề “nhức nhối” mà cần phải có đủ khả năng kinh nghiệm và bản lĩnh để tìm ra phương hướng giải quyết. Liệu các gương mặt mới này có đủ sức “chống chỏi” với những khó khăn trước mắt hay không ? Hò hét la lối phản đối tẩy chai là một chuyện. Nhưng còn phải kiên trì xây dựng ... là chuyện khác ...

Nhưng có lẽ người thắng trận thật sự trong lần bầu cử này .... lại vẫn là quái kiệt Berlusconi.

Berlusconi đã hứa hẹn đủ thứ, và toàn là những lời hứa không có tính khả thi. Nhưng những lời hứa ấy đã cho phép Berlusconi “thu mua” hàng đống phiếu. Đúng là Berlusconi sẽ không có đủ đa số để lập chính phủ .... Nhưng cũng chính nhờ thế mà Berlusconi lại tránh không phải đối đầu đi tìm giải pháp cho những lời hứa hảo huyền. Nó giống như một thằng sở khanh sau khi “chấm mút” thỏa thuê .... rồi bỏ bạn gái ... nhưng vẫn ca lải nhải: tại bố mẹ không cho anh lấy em ...

Berlusconi vẫn sẽ lải nhải là hắn không thể trả lại thuế bất động sản, không thể giảm thuế, không thể ... chỉ vì hắn không đủ phiếu để làm chính phủ .... Nếu không .. Đúng là ăn bánh mà không cần trả tiền.

Và kẻ thực sự bại trận trong lần bầu cử này không phải là Bersani (dù rằng đảng PD không ngờ kết quả bầu cử thê thảm đến thế).

Kẻ thực sự bại trận chính là Mario Monti: ông ta đã chấp nhận tháo gỡ hào quang “kỹ trị” để khoát lên mình chiến bào xông vào nhưng màn tranh cử tàn khốc …. Nhưng rồi cũng chẳng lấy được bao nhiêu phiếu. Thậm chí ở Thượng viện, với con số đại biểu quá ít ỏi, nếu muốn Monti cũng không thể “giải vây” cho Bersani.

Không thắng cử. Không chiếm được phiếu như mơ ước. (Và như Tòa thánh căn dặn). Nhưng trước mắt là Monti đã mất hết uy danh của một người “hàn sĩ” để trở thành một anh chính trị “tầm thường” như bao anh khác trong giai cấp  lãnh đạo chính trị đang trên đường phá sản.

Và nhất là con đường dẫn đến Quirinale … coi như hoàn toàn bị đóng kín.

Cuộc bầu cử này đã là mồ chôn chính trị của chính Mario Monti.

Tội cho Monti một, tội cho nước Ý mười.


Trước mắt là tình trạng sau bầu cử đã đẻ ra những câu hỏi cần phải có càng sớm càng tốt giải đáp:

1)     Làm thế nào để có một “đa số” khả dỉ trong Quốc hội để đẻ ra chính phủ ? Đa số ấy sẽ có “hình dạng” ra sao ?

2)     Trong trường hợp không tìm ra đa số thì phải đi bầu lại ? Mà bầu lại với luật bầu cử nào ? Hay lại đi tìm một chuyên gia “kỹ trị” khác .... (vì Monti đã bị “cháy” rồi).

3)     Trong một Quốc hội bát nháo kiểu thập nhị sứ quân, thì làm sao có thể có một đa số để thông qua một luật bầu cử mới ? Chắc gì trung-tả, trung-hữu, 5 sao, Monti, chịu ngồi chung với nhau để cho ra một luật bầu cử mới.

4)     Đến tháng 5 này thì Napolitano hết nhiệm kỳ Tổng Thống. Trong điều kiện bất ổn như hiện nay, Quốc hội mới làm sao có đủ khả năng “đàm phán/thương lượng” để bầu ra một Tổng thống mới ?

Finish Italy.

Roma, 25/02/2013

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét