Ngài Đại sứ Nga ở Paris, Alexandre Orlov, chắc phải cảm thấy
lên đến chín tầng mây hôm thứ bảy vừa rồi: trước Thánh đường Notre Dame ngài
đại sứ đã cùng với Đức Tổng giám mục địa phận Paris, Andrè Vingt-Trois, khánh
thành cây Noel truyền thống. Tờ “le Courier de russie” đã hân hoan đăng tải chi
tiết: “Sau một buổi gặp gỡ xẩy ra hồi đầu tháng, phía Nga đã quyết định giúp
một tay”.
Chi phí để dựng cây Noel năm nay gia tăng: đến những 80 ngàn
Euro. Và thế là ngài Đức Tổng Giám mục phải bắt đầu kêu gọi sự giúp đỡ của các cơ
quan ngoại giao. Và Đại sứ quán Nga đã không để lỡ cơ hội. Ngàn năm một thuở: nhân
danh truyền thống tôn giáo quốc gia Nga và Pháp cùng chung sức với nhau. Hỏi có
cơ hội nào hơn cơ hội này ? Thậm chí như là một bích chương khẩu hiệu dành cho
Marine Le Pen, người vốn đã từ lâu toàn tâm ủng hộ cuộc thánh chiến của Putin: “Bài
trừ nạn nhập cư, chống khủng bố, và nhất là chống lại cái trật tự thế giới dựa
trên sự thống trị của Mỹ”, đó là câu thần chú của bà lãnh đạo Fronte Nazionale,
nhìn thoáng qua cứ ngỡ như là một khẩu hiệu của Moscow được dịch ra tiếng Pháp cho
Le Pen xử dụng. Le Pen và Putin: một cuộc hôn nhân vì lý tưởng … và có tính
toán. Theo báo chí thì “First Czech Russian bank”, vốn là của một đại gia thân
cận với Putin, Roman Yavubovich Popov, đã đồng ý cho Fronte National vay 9
triệu Eurro. Le Pen đã xác định thông tin trên, và tuyên bố rằng 9 triệu ấy sẽ
được sử dụng vào hoạt động tranh cử Tổng thống Pháp sắp tới.
Cái tin 9 triệu Euro tín dụng nói trên đã khiến tay Tổng thư
ký Lega Nord, Matteo Salvini, vốn cũng là một người ngưỡng mộ bà Le Pen, thèm
rõ rãi: “Giá mà tụi tôi cũng có được những trợ cấp tài chính như thế … nhất là
trong thời buổi gạo châu củi quế như hôm nay”.
“L’oro di Mosca” (Nguồn vàng Mạc Tư Khoa). Có một thời ở Ý
người ta nói như thế để ám chỉ những khoảng chu cấp tài chính mà Liên Xô dành
cho các đảng cộng sản Châu Âu trong chính sách nhằm chống phá đường lối chính
trị của NATO trong thời chiến tranh lạnh. Bao nhiêu nước chảy qua cầu … nhưng
mục tiêu của dòng tài chính, công khai hay bí mật, hay cũng chỉ có giá trị
tương trưng (như trường hợp cây Noel trước thánh đường Notre Dame) vẫn không
thay đổi: tạo điều kiện thuận lợi cho chính sách ngoại giao của Moscow, qua mặt
luôn cả cơ chế ngoại giao nhà nước. Có chăng là thay đổi “đối tác” cho hợp với
thời đại: xưa thì “vàng” chảy vào két của các đảng “cộng sản anh em”, nay thì “vàng”
chảy vào két của các lực lượng mang màu sắc kỳ thị bài ngoại và ái quốc cực
đoan.
Dưới con mắt của Moscow, Pháp và Ý được xem như là hai “căn cứ binh vận” lý tưởng, nằm ngay trong “sào huyệt” của NATO: quần chúng phẫn nộ và cảm thấy bị đe dọa trước làn sóng nhập cư và đang đòi hỏi uy quyền quốc gia phải được tái dựng lại và đảm bảo xã hội trước một cuộc khủng hoảng kinh tế xem ra không có ngỏ thoát, bất chấp mọi lời hứa hẹn của chính phủ quốc gia và của Châu Âu ở Brussels.
Hôm nay thì có trục Moscow-Paris, biết đâu chừng ngày mai lại
sẽ có trục Moscow-Milano. Các chính phủ của các quốc gia Châu Âu, và ngay cả
Châu Âu cứ ngồi đó mà tiếp tục kêu réo, lên án, trước những gì đang xẩy ra ở
Ukraine. Khi ở G20 Hollande đã vin vào chuyện Ukraine để lấy cớ làm chậm trễ
chuyện Pháp phải giao cho Nga hai chiếc hàng không mẫu hạn, Putin đã bảo Phó
thủ tướng Yuri Borisov trả lời: “Chúng tôi kiên nhẫn ngồi đợi”. Kiên nhẫn … cứ
như lúc ấy Nga đang còn bận phải lo bận dùng tiền của mình để trang trí cây
Noel trước thành đường Notre-Dame.
Chuyển ngữ từ bài "L'oro di Mosca" của Antonio Di Bella đăng trên báo mạng "L'Huffington Post"
Roma, 25/11/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét