Trưa hôm nay (10/06/2013) cơm nước xong xuôi …. chừng
khoảng 3-4 tiếng đồng hồ sau là máy di động nhận SMS liên tục ... và cái laptop
trên bàn thì cứ gỏ liên miên báo có thư điện tử ....
Bè bạn khắp nơi cũng đang theo dõi trực tuyến kết
quả bỏ phiếu vòng hai ở thủ đô Roma và tin “giải phóng” bay về tới tấp.
Dù ngay trong kỳ bỏ phiếu vòng một (hai tuần
trước) ít nhiều ai cũng đã “tiên đoán” được rằng Roma sẽ được giải phóng kỳ này
... Nhưng giữa bè bạn với nhau, để kiên kỵ (một chút tư duy mang tính dị đoan
vẫn còn), không đứa nào dám thẳng thắng “bộc lộ” niềm hy vọng .... Và nhất là
sau cái “chiến thắng què quặt” ở Quốc hội hồi tháng 2 vừa qua ... mọi người ai
nấy cũng thấy cần phải “cẩn trọng bất áy náy”.
Vậy mà khi đến xế chiều, lúc các mạng truyền thông
loan tin “Roma chính thức đã được giải phóng” ... vẫn cứ “Mà niềm vui như đến bất ngờ. Ngày đi
như trong đêm mơ tuổi lớn rồi mà như ngây thơ...”
Mà nhìn chung thì nào chỉ có riêng Roma: cánh
trung-tả thắng ở cả 16 thành phố lớn bé, 16-0 như các báo chí đăng trên mạng.
Thậm chí đến "căn cứ địa" (Treviso - 20 năm liên tục có thị trưởng người phe hữu) của đám cực hữu và kỳ thị như Lega Nord cũng được giải phóng. Thậm chí đến thành phố Brescia, nơi mà Berlusconi đã chọn để tổ chức một cuộc biểu tình rầm rộ chống lại Tòa án Milano đã dám kết tội hắn, cũng rơi vào tay cánh trung-tả.
Còn đám 5 sao ... thì trở thành đám "ra sao ngày sau" !!!!
Cái cảm giác mà tôi có được hồi chiều là như người
đã phải ngụp lặn dưới mặt nước gần như thiếu điều muốn đứt hơi tưởng như sắp
đứt bóng .... thì may sao ngóc đầu lên khỏi mặt nước kịp thời hớp được dưỡng
khi ... Đảng Dân Chủ sau mấy tháng ngụp lặn trong mớ bòng bong rối như tơ vò,
tưởng đâu sắp chìm xuồng ... thì nay như vớ được cái phao.
Mớ bòng bong rối đến độ mà trong một buổi “talk-show”
với anh Tổng thư ký Đảng Dân Chủ (Gugliemo Epifani), tay ký giả ranh mãnh hỏi kiểu
nữa đùa nữa đâm thọc: “Đảng Dân Chủ kỳ này thắng cử lớn hỉ. Thế thì sự cố gì đã
xẩy ra trong đảng thế ?” Anh chàng Tổng thư ký đảng cũng phải mất đến mấy giây
đồng hồ thừ mặt ra ... trước khi nhận ra câu nói ranh mãnh của tay ký giả
....
Nhưng như người đã phải ngụp lặn dưới mặt nước quá
lâu ... nay mới trồi lên khỏi mặt nước, hít được dưỡng khí để nuôi buồng phổi
.... và cũng để kịp nhận thấy rằng ... mình vẫn còn đang chơ vơ giữa biển chưa
thấy đâu là bờ bến.
Trước mắt thì có chút dưỡng khí để thoát chết ...
Nhưng rồi cũng lại lo lắng biết liệu có đủ sức để bơi đến bờ đến bến hay không
?
Trên đầu thì nắng hôm nay rực rỡ, nhưng nhìn ra
phía chân trời thì vẫn còn thấy đám mây đen ...
Thôi thì trước mắt mừng “hồi sinh” .... và trong
bụng đang nhấp nhỏm lo hồi hộp !!!!
Roma, 10/06/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét