Không hẹn mà nên: những màn chửi bới phỉ báng (5
sao) và những âm mưu quyền thế riêng tư (PDL) lại gặp nhau trong tư thế “hợp
đồng tác chiến” trên trận địa chính trị nước Ý trước một bối cảnh cực kỳ thê
thảm về mặt kinh tế tài chánh cũng như trên bình diện chính trị.
Một chiến thuật “hợp đồng tác chiến” giữa Grillo
và Berlusconi đã chận hết tất cả mọi khả năng thành công của nỗ lực lập chính
phủ của Bersani: những “đụ mẹ đéo bà” của tay hề Genova quyện với những “điều
kiện” của đại gia Arcore đã đốt tan thành mây khói những hy vọng của nước Ý có
được một chính phủ đổi mới.
Kể cũng “lạ”, suốt hai thập niên cầm quyền và
khuynh đảo Quốc hội của Berlusconi ... cả nước Ý đều cuối đầu chấp nhận .... để
rồi đến lần này, là lần đầu tiên mà Quốc hội có đủ số dân biểu để có thể làm
được tất cả những đề luật để ngăn chận Berlusconi trong quá trình “thôn tính”
nhà nước Ý .... thì cũng là lúc hề 5 sao đứng ra làm tê liệt tất cả các hoạt
động chính trị của Quốc hội ... với những tuyên bố vừa cực kỳ phi lý vừa cho
thấy sự ngu xuẩn thiếu văn hóa chính trị của một thằng hề nhảy bàn độc: chẳng
hạn như “nước Ý không cần có chính phủ !!!”, hoặc “chỉ có 5 sao mới có quyền
lập chính phủ”.
Phủ quyết tất cả các sáng kiến để lập chính phủ
của liên minh trung tả và một mực từ chối bầu tín nhiệm chính phủ với lý do là
5 sao muốn “sang trang”, không muốn tiếp tục chứng kiến những chính phủ kiểu “Ballarò” (Trưởng nhóm đại biểu 5 sao ở
Hạ viện, Roberta Lombardi, đã “sĩ nhục” Bersani trong buổi hội kiến song phương
giữa PD và 5 sao – có trực tiếp truyền
hình (streaming) – rằng “nghe Bersani nói chuyện mà cứ ngỡ như đang xem tiết
mục talk-show Ballarò").
Thực ra trước luận điệu như thế, người có một chút hiểu
biết về hiến pháp của nước Ý nhận thấy ngay cái tính gian dối của 5 sao: theo
hiến pháp, những lực lượng chính trị đã bầu tín nhiêm cho chính phủ đều có quyền,
trong bất cứ lúc nào, trong bất cứ tình huống nào, rút lại phiếu bất tín nhiệm
nếu cho rằng chính phủ đã không đi đúng theo những lời hứa trước đó (đấy là
trường hợp mà người ta gọi là “ngã chính phủ", và điều này đã nhiều lần xẩy ra
trong Quốc hội). Điều đó có nghĩa là không hề có một rủi ro “bầu tín nhiệm
khống” (voto di fiducia in bianco) cho bất kỳ một chính phủ nào cả, điều mà 5
sao, một cách dối trá, đã cứ ra rã để biện minh cho quyết định bất hợp tác của
mình.
Với quyết định phủ quyết mọi khả năng hợp tác để
lập ra một chính phủ trung tả, hề Genova đã bịt một cửa trước mặt Bersani với
mưu đồ là đẩy Bersani sang cửa bên kia, nơi mà Berlusconi đang ngồi rung đùi
đợi “xác” của Bersani trôi qua và như thế là cả hề Genova lẫn đại gia Arcore
muốn tiếp tục một chính phủ trong đó lực lượng của PDL, lực lượng mà chính hề
Genova ra rả chửi bới mỗi ngày, tiếp tục chi phối đất nước Ý. Đó là mô hình
chính phủ “đại đoàn kết” (larga intesa) mà Berlusconi đang ra rả rao bán ... và
Bersani đã nhất quyết từ chối “trái táo tẩm thuốc độc” của Berlusconi.
Roma, 28/03/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét