26/01/1994, trên đống tro tàn của nền Đệ I Cộng
Hòa Ý, Silvio Berlusconi tuyên bố “lâm trận” vì “lòng yêu tổ quốc Ý”. Thực chất
là quyết định tự tay xây dựng ô dù cho chính mình sau khi ô dù Craxi tiêu tan
thành tro bụi.
24/10/2012, cũng trên đống tro tàn, nhưng lần này
là của nền Đệ II Cộng Hòa Ý, Silvio Berlusconi tuyên bố “giã từ vũ khí” ...
cũng vẫn vì “lòng yêu tổ quốc Ý”. Thực chất là một cuộc “tháo chạy” trước viễn
ảnh thất cử thảm bại vào mùa xuân 2013. (Các cuộc thăm dò ý kiến cho đến nay
đánh giá rằng cái Đảng Tự Do của Berlusconi chỉ còn được khoảng 14-16%, so với
“đại thắng mùa xuân năm 2008 là 37,4%). Vốn là con người tiểu nhân và hèn hạ,
Berlusconi chỉ chường mặt ra khi y nắm chắc phần thắng trong tay, còn khi biết
chắc rằng sẽ thất bại, y vội vã tháo chạy để lại cho đám quần thần đầu trâu mặt
ngựa đứng ra “lãnh đạn”.
18 năm làm mưa làm gió, đưa cả vận mạng của một
đất nước vào một cuộc thánh chiến với ngành tư pháp để tránh những tội phạm như
hối lộ, trốn thuế, giả mạo sổ sách, quan hệ với băng đảng Mafia, thậm chí đến
“mua dâm trẻ vị thành niên”.
Ở Ý người ta hay nói “ventennio” để ám chỉ 2 thập
niên dưới chế độ phát xít của Mussolini (30/10/1922 – ngày Mussolini lên nắm
chính quyền, 15/07/1943, ngày chế độ phát xít Ý sụp đổ). Cho tới bây giờ, nhìn
lại lịch sử người ta vẫn còn ngao ngán trước những đổ nát bi thảm và những hệ
lụy về chính trị, xã hội và kinh tế do 2 thập niên phát-xít gây ra.
Chắc trong tương lai, các nhà sử học lại sẽ viết
về những điêu tàn đổ nát và những hệ lụy lên đất nước Ý do chính “ventennio hậu
hiện đại” của Berlusconi để lại.
Trong kho tàng cổ tích phương
tây có chuyện ông
Vua Mida (Re Mida), người được thánh nhân ban cho phép mầu là ... hể
đụng tới
vật gì thì vật đó biến thành vàng. Tính ra thì Berlusconi cũng có một
phép mầu
là ... hể đụng tới đâu ... thì có tham nhũng hối hộ tới đó.
Nền Đệ I
Cộng hòa Ý tiêu tan ra tro bụi cũng bởi vấn nạn tham nhũng hối lộ. Gần
hai thập niên sau đó, dưới bàn tay của Berlusconi thì tệ nạn tham nhũng
hối lộ lại càng "trăm hoa đua nở". Ngày trước thì người ta tham nhũng
hối lộ để có được quyền lực, còn dưới thời Berlusconi người ta dùng
quyền lực để tham nhũng hối lộ.
Sân khấu chính trị Ý đang chuẩn bị bước vào mùa
tranh cử, và quyết định “giã từ vũ khí” của Berlusconi “nổ” ra đang làm chấn
động hàng loạt các lực lượng chính trị, làm đảo lộn các “quân cờ thế trận” của
các đảng phái. Và nhất là đã bắt đầu mở màn cho một cuộc đấu đá tranh giành
quyền lực nội bộ trong đảng Tự Do của Berlusconi để giành lấy “gia tài” do
chính Berlusconi để lại.
Nhưng cũng cần phải nói cho rõ: Berlusconi “giã từ
vũ khí” có nghĩa là hắn sẽ không đứng ra trực tiếp lãnh đạo liên minh trung-hữu
trong mùa bầu cử sắp tới, tức là sẽ không gián tiếp tranh cử ghế Thủ Tướng ....
nhưng hắn vẫn sẽ tham gia tranh cử để tiếp tục ngồi trong Quốc hội. Lý do rất
đơn giản: các Hội đồng chính phủ đến rồi đi, các đảng phái có đó mất đó ...
nhưng các “nợ nần công lý” vẫn còn đó ... và Berlusconi vẫn còn cần phải có
quyền “miễn tố dành cho dân biểu” (immunità parlamentare) để tự cứu mình. Vã
lại, với gần 2 thập niên khuynh đảo chính trường, Berlusconi cũng đã dàn dựng
“âm binh” khắp nơi để tiếp tục khuynh đảo nước Ý. Chẳng có ai ngây thơ nghĩ
rằng “giã từ vũ khí” có nghĩa là Berlusconi sẽ không còn tác hại đến đất nước
này.
Vã lại, nói gì thì nói chứ còn đối với Berlusconi
thì không ai có thể yên tâm tin những gì hắn nói, thói ăn gian lật lọng, trắng nói
thành đen, đen biến thành trắng ... vốn là những phần tử tế bào di truyền (DNA)
của con người Berlusconi. Biết đâu chừng một vài tuần nữa, y ra lệnh cho vài ba trăm "âm binh" đứng ra viết “tâm thư” yêu cầu Berlusconi “xét lại” và
tiếp tục “cứu nước Ý” trước cảnh "dầu sôi lửa bỏng".... Lúc đó thì biết đâu Berlusconi lại phải “lâm trận”
lần nữa.
Dù không biết Berlusconi là ai, nhưng tay gián
điệp lừng danh 007 cũng đã phải nói “Never say never”.
Roma, 25/10/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét