20 tháng 11, 2012

Đi với Bụt mặc áo cà sa … đi với ma mặc áo giấy.



Từ ngày hôm qua (19/11), công luận xứ Ý lại xôn xao bàn tán về một “chuyện lạ”.

Ông kế toán riêng của Berlusconi bị một nhóm “người lạ” xông vào nhà bắt làm con tin suốt cả đêm 15/10/2012 với mục đích gây sức ép lên Berlusconi để “bán” một số tư liệu “có lợi cho Berlusconi” với giá 35 triệu Euro.

Tình tiết của câu chuyện rất ly kỳ, và cho dù nhà chức trách Ý đã bắt giam toàn bộ “băng đảng lạ” … nhưng đối với tòa án câu chuyện vẫn còn có quá nhiều điều “lạ” chưa được giãi mã. (xem chi tiết câu chuyện ở đây  

Điều lạ đầu tiên là không hiểu vì sao mà Berlusconi đợi đến 31 tiếng đồng hồ sau khi xẩy ra sự cố …. mới ra lệnh cho luật sư tố cáo vụ việc với tòa án. Berlusconi cần 31 tiếng đồng hồ đó …tranh thủ “sắp xếp” một số “chuyện lạ gì đó” … trước khi báo cho nhà chức trách vụ việc. ?

Tạm thời bỏ qua một bên câu hỏi mấy cái tư liệu mà “băng đảng lạ” muốn bán cho Berlusconi thực sự là “hàng thật” hay “hàng dỏm”, điều lạ thứ hai là: một nhân vật như Berlusconi, có cả một đạo quân luật sư thầy kiện lẫn đám quần thần có mặt khắp nơi, do đó nếu một ai đó có “hàng” muốn “gạ bán” cho Berlusconi (như đã xẩy ra với các cuộn băng thâu âm mà Berlusconi đã “mua” trước đây trong vụ “áp-phe” Unipol, hay tệ hơn nữa là cuộn băng thâu những buổi gặp gỡ với giới “cải tính” của Piero Marrazzo, (cựu) Thống đốc vùng Lazio), thì chỉ cần “tiếp cận” với đám bầy tôi của Berlusconi …. Chứ cần gì phải võ trang súng ống xông vào nhà bắt kế toán của Berlusconi …. Chỉ để gạ bán tư liệu ? 

Nội chỉ hai câu hỏi đó thôi, cũng thấy là chuyện ông kế toán “bunga bunga” bị bắt làm con tin … quả là quá lạ. (Giuseppe Spinelli có biệt danh là “kế toán bunga bunga” (ragioniere bunga bunga) vì chính hắn là người, theo lệnh của Berlusconi, mang tiền hàng tháng đến cho các “nhí” ở “chung cư” ở đường Olgettina ở Milano)

Nhưng dẫu sao đi nữa thì việc giãi mã những tình tiết “lạ” nói trên là nhiệm vụ của tòa án. Tạm thời cứ phải kiên nhận đợi kết quả của các cuộc điều tra vẫn còn đang tiếp diễn.

Nhưng tự câu chuyện ông kế toán “bunga bunga” người ta có thể đưa ra hai kết luận sau đây.

Kết luận thứ nhất là Berlusconi là một người rất được “quen biết” trong “thị trường chợ đen tư liệu”. Từ những chuyện đi mua những cuồn băng (như đã kể trên), hay thậm chí cho bầy tôi lặng lội đi làm những chứng từ giả mạo (vụ căn hộ Montecarlo có dính líu đến Gianfranco Fini) … tất cả chỉ với mục đích gây áp lực để đánh gục đối thủ chính trị. Từ đó, giới băng đảng xã hội đen đều nhìn thấy Berlusconi như là một “khách hàng sộp”. sẳn sàng trả giá cao để mua những tư liệu (thậy hay giả) “nhạy cảm” được đánh cắp hay được lén lút giấu giữ một cách bất hợp pháp.

Kết luận thứ hai là với những quan hệ như thế với “thị trường chợ đen tư liệu”, thì bản thân Berlusconi cũng trở nên một nhân vật rất dễ bị áp lực: những ai đã “bán” tư liệu cho Berlusconi … thì cũng chính là những người có thể về lâu về dài hăm dọa phanh phui những chuyện “mua bán bất hợp pháp” nói trên. Bất hợp pháp là bởi vì, nếu Berlusconi là một công dân biết tôn trọng pháp luật, thì y đã phải tố cáo với nhà chức trách khi có “người lạ” tiếp cập để “chào hàng” các tư liệu mật …. Đằng này Berlusconi, dù là trong cương vị (cựu) Thủ tướng, dân biểu …chẳng những đã không tố cáo các tội phạm nói trên … mà lại còn hưởng ứng tham gia mua bán những món hàng đó …

Chuyện ông kế toán “bunga bunga” lại một lần nữa minh chứng rõ ràng rằng Berlusconi, dù ở trong bất cứ cương vị nào, y luôn luôn chọn con đường bất hợp pháp (illecito) cho mọi quyết định.

Cũng chẳng có gì lạ. Đến ngay cả cái cơ ngơi đồ sộ của Berlusconi … cũng đã có những nguồn gốc “lạ”. Thí dụ như vào đầu những thập niên 70, khi bắt đầu mở rộng các công trình xây dựng bất động sản .. thì y đã đầu tư vào đó những khoảng tiền kếch sù … mà đến nay chẳng ai biết tiền đó từ đâu đến. Không có một chứng từ nào cho thấy những số tiền đó là vay mượn của ngân hàng. Không biết từ đâu đến. Nhưng chỉ biết là đến giữa thập niên 80 thì trong ngôi biệt thự của Berlusconi có một người giúp việc chuyên lo phụ trách chăm sóc ngựa cho Berlusconi. Sau này tòa án mới phanh phui ra rằng người coi ngựa của Berlusconi thực ra là một tay Mafia (Vittorio Mangano) được gởi đến để “gần gủi” với Berlusconi.

Đi với Bụt mặc áo cà sa … đi với ma mặc áo giấy.


Berlusconi cả đời chỉ biết đi với “ma” …. nên lúc nào y cũng chỉ mặc “áo giấy”

Roma, 21/11/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét