Trong
bầu không khí cực kỳ hổn loạn của chính trường nước Ý hiện nay, với những
xì-căn-đan về tham nhũng hối lộ, lạm quyền và ăn cắp công quỹ không phân biệt đảng phái, cộng thêm các
đặc quyền đặc lợi của giai cấp lãnh đạo chính trị, đã
khiến cho cử tri Ý hầu như trở nên lơ là với đời sống chính trị, thậm chí
khuynh hướng "tẩy chai chính trị" (antipolitica) đang nổ ra rầm rộ
với sự ra đời của những "phong trào" săc mùi mị dân với những cung cách suy tôn lãnh tụ không kém gì Bắc Hàn ....
Trong mớ bòng bong hổ đốn đó ...
sự kiện bầu cử sơ bộ của khối trung tả là một chấm sáng trong con đường
hầm u tối .... Nó cho phép những cử tri nào còn tin tưởng vào đời sống chính
trị đảng phái (lành mạnh và dân chủ) còn có hy vọng ... không phải tất cả đều
đổ sông đổ biển. Nhất là bầu không khí tranh cử sơ bộ, mặc dù có khi nổ ra
những căng thẳng, những màn đấu khẩu nẩy lửa (thật ra một không khí tranh
cử thật sự thì phải như thế, cứ xem những cuộc bầu cử sơ bộ ở Mỹ chẳng hạn, ở
đó đấu đá cũng nào có nương tay ... Thí dụ hồi năm 2008, tranh cử sơ bộ giữa
Obama và bà Clinton .... cũng đâu có thiếu những màn đấu đá xảo quyệt ...) cho thấy là có một sự cọ xát so sánh lành mạnh để tìm ra nguồn lực tốt nhất cho đời sống chính trị của khối trung tả nói riêng, của nước Ý nói chung.
Nó
cũng minh chứng cho thấy là con tim của đời sống chính trị ở khối trung-tả còn
"đập nhịp" chứ chưa "hôn mê" như phía bên cánh hữu, nơi mà cho
đến nay người ta cũng không biết là đảng PdL của Berlusconi sẽ tổ chức bầu cử
sơ bộ hay không ? Thậm chí Bẹt cứ sáng trưa chiều tối ngồi lải nhải như người
mắc bệnh tâm thần câu "thần chú": Ta sẽ trực tiếp xông trận ... Ấy
thế mà cái câu "thần chú" chết tiệt ấy lại đang định đoạt số phận
chính trị của đương kim Tổng Thư ký của đảng PdL: thái tử Alfano Angelino ....
Đồng sàn dị mộng !!!
Vả lại, nếu tất cả đổ sông đổ biển ... thì cũng có nghĩa là đời sống chính trị
đảng phái sẽ tàn lụi. Và trong sự thiếu vắng đời sống chính trị đảng phái
(lành mạnh)... thì sân khấu chính trị chỉ còn lại có mỗi một kịch bản duy nhất: "mị
dân độc tài đảng trị". Cái kịch bản tồi tệ này thì nước Ý đã nếm mùi trong gần hai thập
niên vừa qua. Thời thế hệ ông cha ở Ý trước đây cũng đã nếm mùi này cũng trong
hai thập niên cho đến khi chấm dứt Đệ II thế chiến. Mấy nước rồng rắn ở Châu Á
thì đang chìm đắm trong kịch bản tồi tệ này ... không biết đến bao giờ.
Dù kết quả bầu cử sơ bộ ngày mai thế nào đi nữa, dù bất cứ ứng cử viên nào thắng ... thì cũng vẫn là điều tốt đẹp: tốt đẹp cho khối lực lượng chính trị trung tả, và cũng vẫn là một niềm hy vọng cho nước Ý.
Roma, 24/11/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét